Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010
Có yêu hok nào?
Đôi khi thấy cuộc sống thật tươi đẹp dù hàng ngày vẫn phải lóc cóc leo có khi cả hai chục tầng, thở ra bằng tai, dù salary vẫn low, hức... dù vẫn hay cãi nhau mí OX, dù vẫn có những vụ ẩu đả với ai đó, dù thỉnh thoảng vẫn bị đau tim vì có kẻ mải chơi quên công việc làm mình khốn đốn ... Nhưng hàng ngày, hoa vẫn nở, chim vẫn hót, nắng vẫn chan hòa, mưa vẫn mát mẻ, he he he ... Mình bỗng lại thấy phấn chấn với cuộc đời! Chết thật, phiền lòng thiệt đấy!
Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010
Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010
Úp đết tìn hình Đại Lễ Hà Nội ngàn năm.
Vì ta vốn quê ở Quảng Ninh nên chiên bán than( nhận họ hàng mí các bác QN vài hum nhé!) hàng ngày ra ngoài phố nhìn thấy đàn giun (là rồng bay í) mà ớn hết cả người, đi đâu cũng đụng công an, cảnh sát, dân phòng, chắc ta đến thiểu năng chức năng thui vì lúc nào cũng nơm nớp sợ bị cái dùi cui của các chú í chỉ thẳng vào mặt
Cái đường ta đi làm cờ quạt rợp xí rợp ngầu, nhìn tưng bừng lém, hoa hoét rực rỡ nhìn thấy vui mắt lắm, dưng mà chậu hoa vừa treo lên được nửa buổi, đến trưa là rũ rượi rùi, thía thì đến tận 1/10 hok bít nó ra cái chi mô nhỉ, tụi nghịp, chơi hoa cũng phải biết đường chơi chứ!
Thấy bên nhà chị Mèo béo có link về Đại lễ, vội kích một cái xem sao vì nghe nói Hà Nội điên, xem xong thấy đúng là đang điên thiệt nên cóp zìa cho bà con nếu không có điều kiện về HN tham dự Nghìn năm thì đừng tiếc nuối làm chi, haizza
Khi Hà Nội bị điên
Cách đây vài ngày, vì cái sự tò mò về kiểu cách trang trí thủ đô Ngàn năm văn hiến, nhân lúc đi dạy về tiện đường, mình có tạt qua Điện Biên Phủ đoạn Lăng Bác để ngắm đèn lồng hoa sen với đèn neon. Theo như 1 bài báo của k14 mà mình vô tình đọc được thì đúng là lên ảnh đẹp thật, cứ gọi là lung linh luôn. Nhưng mình thề là đi ngắm trực tiếp mình thấy nó kinh khủng vì chi chít toàn đèn là đèn, người người đổ xô ra quay phim chụp ảnh trong không khí hỗn loạn của dòng xe, dòng người chiều đi lẫn lộn.
Đến lăng Bác, mình thấy nào bồn hoa, nào biểu ngữ, nào bức tường giả đã được dựng lên. Nhưng cảm giác đầu tiên của mình là thấy tiếc công lao những người đã sắp xếp tiểu cảnh, bồn hoa ở đấy. Chỗ vỉa hè thoáng đãng giờ bị thu hẹp lại, tạo cảm giác chật chội chướng mắt giữa cả 1 khu rộng rãi như quảng trường BĐ. Quả chiếu rời đô to oạch thì đặt ở đầu vườn hồng, đúng chỗ giao với đường Lăng Bác, làm đường đi đã bé nay còn bé hơn. Trong khi chiếu rời đô thì to, và để thấy hết được vẻ hoành tráng của nó thì ta cần đứng ra xa để ngắm nhìn, nhưng đứng xa đồng nghĩa với chả đọc được gì hết. Nên là các bác các cô cứ đứng ra giữa đường mà đọc chiếu xem chiếu thôi :))
Đoạn đường tiếp theo là đường Thanh Niên với màu sắc đèn chủ đạo là xanh lam. Đèn được treo trên cây, mà mình nghĩ ý đồ của tác giả là tạo hình mưa rơi hay sao rơi gì đấy. Nhưng vì đèn gồm hàng loạt những thanh hình kiếm thẳng đứng nên nói thật là mình có cảm tưởng hàng loạt thanh kiếm có màu chuẩn bị lao xuống đầu mình mỗi khi mình đi qua :)). Và hơn nữa màu xanh lam làm khu này càng chìm vào bóng đêm hơn, trông rõ là "tối sủa" :))
Vì những cảm nhận như thế nên hôm nay, nhân 1 ngày dạy khác, mình quyết tâm sẽ ra Hồ Gươm ngắm Tháp Rùa bảy sắc cầu vồng =)) và khung cảnh tương tự xem có khá khẩm hơn gì không -.-.
Lúc đi dạy thì vô tình đc chiêm ngưỡng "vẻ đẹp" của đoạn phố Điện Biên Phủ còn lại. Trông rối mắt bỏ xừ, cây nào cũng chăng chăng toàn đèn, lóa hết cả mắt mà chả thấy đường đẹp lên đc tẹo nào. Vỉa hè nhỏ xinh cũng đc thêm rất nhiều em tiểu cảnh, xếp cũng gần gần san sát nhau :)). Mình thiết nghĩ nếu ng` đi bộ đi xuống dưới lòng đường thì chắc mấy em tiểu cảnh này phải bị xử phạt đầu tiên mất
Và, như đã định trước, lúc về mình định bụng sẽ ra qua Hồ Gươm. Ý định tốt đẹp này đã hoàn toàn bị phá hủy khi mình đi đến ngã tư HBT-QT và đoạn HBT trước mặt tắc kín người :)). Rẽ qua QT, ý định của mình chỉ chuyển sang hướng sẽ vòng theo Lê Thái Tổ để làm tour quanh HG. Đến ngã tư Nhà Thờ Lớn, mình đã khôn ra và hiểu rằng mình ko có lựa chọn nào khác ngoài...... đi thẳng về nhà khi thấy ùn ùn cả đống người đang phóng từ Hàng Trống sang Lý Quốc Sư. Đây chính là đảm bảo chuẩn xác nhất rằng Hồ Gươm đang tắc nghẹt người :)), mà mình thì chưa điên tới mức phóng vào chốn đông người thiếu khí đấy :-j
Ấy thế mà chặng đường về nhà nào đã yên, sau khi gần thoát ra khỏi LQS đang treo đầy cờ đỏ sao vàng (cái này mình nghi là để làm con phố nhỏ này trông càng chật chội hơn -.- ), mình đụng ngay đoạn Hàng Bông trước mặt đang... kẹt cứng :)). Nhưng với trí thông minh có hạn, mình đã thoát ra được khỏi mớ hỗn độn và về nhà an toàn để ngồi đây gõ những dòng này ra -.-
Về đến "khu tự trị" nhà mình, bỗng dưng thấy hạnh phúc hẳn vì được sống ở đây, nơi mà yên tâm sẽ ko bị đào đường hạ cáp ngầm, đường rộng và thoáng, cây cối ko bị trang trí xanh lét vàng khè chào mừng Nghìn năm.
Cho đến giờ mình vẫn phân vân "Phải chăng vì đã nghìn tuổi nên HN bị điên?"
Cóp từ FB vìa ạ.
PS: Khổ nhứt là ta đã lên kế hoạch đi tránh Đại Lễ, dưng cơ mừ lại không thành, huhu. Chả hiểu Hến chị ta sau đợt này có còn hi hóp thở được kg nữa, chắc phải sụt tầm chục kí là ít, ôi thiệt nà đáng xương!
Thứ Năm, 23 tháng 9, 2010
Thứ Hai, 20 tháng 9, 2010
Thứ Năm, 16 tháng 9, 2010
NHỮNG MẢNH GHÉP
Thượng đế chẳng phải vô tình khi tạo nên 4 mùa – Xuân, Hạ, Thu, Đông?
Những mảnh ghép thời gian này tuy chứa đầy sự mâu thuẫn và đối lập nhưng sự thống nhất của chúng tạo nên Một vòng quay hoàn hảo của tạo hóa – để chúng ta không chỉ cảm nhận được những hạt mưa Xuân ấm áp, những ánh nắng Chói chang của mùa hè, mà còn đó những chiếc lá vàng của mùa thu và những cơn gió lạnh đến tê người của mùa đông.
Tất cả hòa quyện vào nhau tạo nên môt bức tranh thiên nhiên thật đẹp và mê đắm lòng người.
Có bao giờ bạn nghĩ rằng tâm hồn bạn cũng giống như những mảnh ghép thời gian.
Có lúc vui tươi, ấm áp như mùa xuân; có sự sôi nổi, mạnh mẽ và nóng bỏng của mùa hè; nhưng cũng có lúc nhẹ nhàng, nồng nàn như mùa thu…và biết đâu đấy trong bạn cũng tồn tại những Góc Tối như mùa đông lạnh lẽo vậy.
Tất cả những mảnh ghép xúc cảm, suy nghĩ đó sẽ tạo nên một bạn – rất riêng biệt trong cuộc sống này.
Không phải cứ ở một mảnh đất màu mỡ, những đóa hoa xuân mới có thể chớm nở;
Không chỉ những sắc màu, những hình dáng độc đáo, đặc sắc mới tạo nên sự đam mê.
Đôi khi từ những điều tưởng chừng như rất đơn giản, từ những mảnh ghép ngô nghê sẽ tạo nên những câu chuyện thú vị về bạn, về tôi, về một chiếc Vespa - một Cá Tính thu hút đến bất ngờ.
“Những mảnh ghép thời gian” của Hotzo – Nơi những mảnh ghép Cá Tính thăng hoa.
PS: Hok phải của mình, sáng lang thang trên FB, thấy cái này, thích và đem về nhà treo.
Không hiểu sao, mình vẫn rất thích cái ý nghĩ cuộc sống là những mảnh ghép, thật sự thích cái suy nghĩ này. Những mảnh ghép nhiều màu sắc, có những lúc mình cũng đánh rơi một vài mảnh ghép nào đó ... lãng quên và rồi lại sực nhớ ra. Nhưng tất cả những gam màu của chúng, những mức độ đậm hay nhạt của chúng, sự gắn kết bền chặt hay lỏng lẻo của chúng ... tất cả, tất cả tạo nên một cuộc sống của ta, nhiều màu sắc, đa dạng cung bậc.