Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

vô thường

phần đông, chúng ta sống theo một kế hoạch đã định. Nhỏ thì được giáo dục. Lớn lên kiếm việc làm, rồi gặp một người nào đó, rồi kết hôn, rồi có con cái. Chúng ta mua một cái nhà, rán cho làm ăn trúng mánh, mơ ước có một ngôi nhà ở miền quê hoặc thêm được một chiếc xe hơi. Vào dịp nghỉ thì đi du lịch xa cùng với bạn bè. Chúng ta dự định kế hoạch cho lúc về hưu. Những vấn đề trọng đại nhất mà một vài người trong chúng ta từng gặp phải chỉ là: Không biết nên đi chơi đâu vào kỳ nghỉ tới, hoặc nên mời ai vào dịp lễ Giáng sinh. Cuộc đời ta thật đơn điệu, tầm thường, lặp đi lặp lại; ta phí cả một đời để theo đuổi những chuyện nhỏ nhen, bởi vì dường như ta không biết có cái gì hơn thế.

 

Nhịp điệu đời sống chúng ta rộn ràng tới nỗi ta không có thì giờ để nghĩ đến cái chết. Ta ém nhẹm những nỗi sợ hãi thầm kín của ta về vô thường bằng cách bao vây quanh mình thêm nhiều đồ đạc, của cải, tiện nghi, chỉ để tự thấy mình biến thành tên nô lệ cho chúng. Mọi thời giờ và năng lực của ta đều kiệt quệ chỉ vì phải bảo trì những thứ ấy. Chẳng bao lâu mục đích duy nhất của ta trên đời hóa ra chỉ là giữ cho mọi thứ ta sở hữu càng được bảo đảm an ninh càng tốt. Khi có biến chuyển gì xảy đến, ta tìm cách đối phó mau lẹ nhất, một giải pháp hiệu nghiệm tạm thời. Cứ thế đời ta tiếp tục trôi giạt cho đến khi một cơn trọng bệnh hay tai nạn nào đó lay ta ra khỏi cơn mê.

 

Cũng không hẳn là ta dành nhiều thì giờ hay suy nghĩ cho cuộc đời này. Hãy nghĩ đến những người đã làm việc bao nhiêu năm rồi phải hồi hưu, để thấy không biết mình phải làm gì cả, vì họ càng ngày càng già và tiến gần cái chết. Mặc dù ta luôn luôn hô hào phải thực tế, thực tế ở Tây phương có nghĩa là thiển cận một cách vô minh và thường ích kỷ. Sự tập trung thiển cận của chúng ta vào đời này và chỉ đời này mà thôi, chính là một ảo tưởng lớn, nguồn gốc của nền duy vật đen tối và phá hoại của thế giới ngày nay. Không ai bàn tới sự chết và đời sau, vì người ta có thói tin rằng chuyện ấy chỉ làm đình trệ cái gọi là “sự tiến bộ” của ta trên thế giới.

 

Nhưng nếu ước muốn sâu xa nhất của chúng ta quả là sống và tiếp tục sống, thì tại sao ta lại cả quyết một cách mù quáng rằng chết là hết chứ? Ít nhất cũng nên thử thám hiểm xem có thể có đời sau hay không đã chứ? Nếu quả thực chúng ta có óc thực nghiệm như ta tuyên bố, thì tại sao ta không khởi sự tự đặt câu hỏi cho mình một cách nghiêm chỉnh: “Tương lai thực sự của ta nằm ở đâu?” Chung quy, chẳng có mấy ai sống lâu trên trăm tuổi. Và sau thời gian đó là cả một thời gian vô tận trải dài, không được giải thích...


The Tibetan Book Of Living And Dying


PS: Thanh minh, đọc sách thiền cho tịnh tâm, nhỉ!

Thứ Năm, 1 tháng 3, 2012

đặt tên cho Nhím

Có vẻ mọi người mong Nhím là thèng ku thì sẽ sốt sắng vụ tên hơn con ạ, thui, hem sao, mẹ con mình tự đi tìm tên cho nhau cũng vui mừ, con nhỉ, hí hí
Tạm thời trong đầu mẹ nghĩ ra mấy cái tên hay ho, mẹ cũng chả biết gì về mệnh, về phong thủy đâu, cứ list ra rồi tính dần dần con nhỉ :D
Đầu tiên là vần A cho Nhím iu của mẹ nhé:
- Quỳnh Anh
- Bảo Anh
- Hoàng Anh
- Gia An

Hihi, tạm thời vậy đã con nhé, mẹ sẽ tìm thêm rùi chọn sau khi con chính thức bú ti mẹ, hihi

Định tuần này đi khám xem con như thế nào rồi, nặng bao nhiu, dài bao nhiu òi, dưng mẹ gọi điện muộn quá, hết số, thôi, đành để tuần sau mình hẹn hò cùng nhau nhé Nhím con iu iu :X
Tuần này đã hết tuần 21 ùi đó, mẹ đã được 2 con số 5 rùi nè, 55 kí nè, toa ơi là toa, trộm vía bầu Nhím nhìn mẹ cũng kg bị xấu đi mà thấy mọi người vẫn khen là nhìn nhỏ nhắn và xinh hơn, hihi, mẹ con mình có vẻ hợp nhau ta. Con cố gắng giữ cho mẹ thêm tầm 18 tuần nữa để mẹ vẫn toa vừa vừa thui cho 2 mẹ con ta cùng xinh nhé Nhím iu :X

Mấy lần đi shopping mẹ nhìn thấy đồ cho bé gái iu lắm í, dưng mờ chưa dám mua gì vì thấy dặn phải sau tuần 28 mới nên mua đồ, con chờ thêm vài tuần nữa rồi mẹ sắm đồ cho con iu nhé!

Hok bít sau này con có nghịch hok nữa, mẹ nghe nói khi bầu mà em bé đạp nhiều là sau này nghịch lắm, thế mà mẹ thấy con cứ lục bục trong bụng mẹ suốt ngày í. Sáng sớm 7,8h là con đã dạy đạp lịch bịch như cái đồng hồ báo thức gọi mẹ dạy cho con ăn í, chưa gì đã bắt nạt mẹ ùi, hic hic, rùi mẹ lại bị cả nhà bắt nạt cho mà xem, huhuhu, tụi nghịp mẹ quá. Sau này con đứng về phía mẹ nhé, chống lại những ai bắt nạt mẹ nhé Nhím iu iu, bé bỏng, xinh xắn của mẹ, hihi. Về sau mình rủ cả em của con nữa, 3 mẹ con ta một phe, chống lại những bè lũ khác, con nhỉ, hihi
Nhím con khỏe khoắn và vui vẻ nhé! Chút chít, chút chít :X