Quả thật dạo này mình ngại nghĩ và lười nghĩ. Thế cơ mà! Hí hí.Hồi trước sản xuất ẻn theo tần suất ẻn/ngày. Cơ mà sao hồi í nhìu cảm xúc thế cơ chứ, kìm lại mà nó cứ trực trào ra, hic, vật lộn với mớ cảm xúc í, hic hic. Dạo này chàng cặm cụi đọc entry cũ của mình, thỉnh thoảng thấy tủm tỉm cười rồi thắc mắc, “sao dạo này em lười viết thế, hay em viết lại đi”. Mình, mắt dựng chữ 0, miệng chữ Y, “ơ, cơ mà viết gì cơ ạ?”. Chàng buồn bã “hic, chả nhẽ giờ em lại cạn khô cảm xúc thế ư, chả có gì để viết về anh, về hiện tại ư?”. Mình giật mình “Ơ, cơ mà có lẽ nào mình lại đang trở nên khô khan, huhuhu, thật đau khộ lắm í, hic hic.
Cơ mà dạo này mình làm sao í, cứ thong dong, chả có gì vội, ôi chao, đến tội, hic. Hôm qua chat với em Zarton (đang ở Mỹ) về công việc, em ý bảo thế nì mà làm mình cứ phấn khởi suốt nè “Mọi người ai cũng nói tâm huyết, nhưng bỏ công sức vì tâm huyết thì còn phải xếp sau cơm áo gạo tiền nên chị cứ túc tắc, lo gì”. Ơ, cơ mà được nhời như cởi tấm lòng, thế là mình cứ phấn chấn suốt cả ngày, hí hí. Đến là iu em Zarton.
Một ngày của mình bắt đầu bằng việc chồng yêu cầu mình làm cho bữa sáng, hic. Đành lòng rời khỏi cái giường êm ái và giấc ngủ còn đang say hậm hực làm bữa sáng (mọi khi mẹ mà gọi thì đừng hòng mình ngoan như thế, hic, đẻ con gái là thiệt thòi thía đấy, hic, thương mẹ mình quá cơ!). Lóc cóc, lóc cóc chào chồng đi làm rồi lại vào uốn éo một lúc nữa mới gút-bai được cái giường iu quý. Lóc cóc đi làm, đến văn phòng lại dò dẫm vào gmail chat với chồng trong gmail, haizza, có vẻ quyến luyến nhau phết nhỉ! Chán chát thì gọi điện hỏi ăn chưa, ăn gì, đang làm gì đấy, 88 chán thì cúp máy làm việc tiếp. Chiều về cắm đầu hì hụi ăn kem, vừa ăn vừa suýt xoa khen ngon quá (nóng nực thế này khéo lấy kem làm cơm lại là giải pháp hợp lý í nhỉ!). Tối chồng đi đánh tennis gạ gẫm vợ đi cùng nhưng bị vợ từ chối, hí hí vì vợ còn mải mê bò nóc bò niếc tí chứ, chả lướt blog thì lại chơi game, hí hí. Tối nào mà chàng đi đánh tennis thì điện thoại của chàng đều phải để ở nhà cho mình chơi game, hà hà. Ờ, kể lể kiểu này thì xem ra cũng êm ấm phết nhỉ!
Dạo này mình phù phiếm đến mức bắt đâu la cà quán xá, café cafao buôn dưa lê bán dưa chuột vô tổ chức, hức hức! Tội lỗi, ăn năn quá vì đã ăn cắp thời gian vàng bạc của công việc, huhuhu. Ra là mình cũng phình phường thui, cũng nỉ non, à ơi chuyện tình iu tình đương. Với các em iu quý còn đang tuổi iu thì cũng ra vẻ dạy cái này, bảo ban cái kia, thấy tụi chúng nó cứ gật gật mừ bấm bụng cười, hị hị. Với các sis thì chụm đầu thầm thì làm ra vẻ bí hỉm lắm để kể xem đứa nào “cảm nắng” nhìu hơn đứa nào, hà hà, vui ghia!
Cơ mà ngẫm lại, mình thấy mình nông nổi lắm í chứ chả có “xâu xắc” như ai đó nhận xét, hức! Dạo này mình chỉ thik “chẻ nâu” thui à, thía là suốt ngày chỉ có quanh quẩn mí đắp mặt nạ, kem chống nắng phù phiếm đến mức lại sơn móng tay màu hồng rồi ngồi thích thú ngắm nghía. Khiếp, đến là xì tin xì khói.
Phù phiếm tiếp là dạo này lười đọc sách tệ hại, ít ra hồi trước còn hay mua, giờ đến mua cũng chả mua nữa cơ. Thế cơ mà!
Phù phiếm tiếp là dạo này cứ săn lùng vải để may váy, thích mấy cái váy hoa nhẹ nhẹ í, vải mềm mịn, thích thật, hí hí. Cơ mà càng sexy càng thích! Hí hí! Đang nghĩ đến mùa hè đi biển để diện đồ sexy, thích thế cơ chứ!
Ngoại trừ những lần cãi nhau thì nhìn chung cuộc sống cũng khá êm và trôi. Hứ!
Văn phòng đổi sang phòng mới, điện thoại văn phòng cũng đổi số mới, cái rèm cửa cũng đổi màu mới, Imbluemay gợi ý màu hồng. Ơ, nhiều thứ mới nhỉ! Cơ mà mình phù phiếm thật, hic
hihi nhiều thứ mới, báo hiệu đời tươi vui !
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaMỗi ngày tui chọn một niềm zui, hihi
hai vợ chồng son có khác, thik thế
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaChị thêm đường, bớt muối đó, em đừng tin, hic
May quá cuối cùng thì mình cũng đã đọc xong cái ẻn rõ là phù...phù vì mệt,cứ hưởng thụ đi cuộc đời có bao lâu mà hững hờ cơ chứ,dọc đường đi làm em thấy nhiều và cũng "xi nghĩ"nhiều nên lúc này cũng "hưởng thụ"nắm nắm nên cứ phải cắm cổ mà cày để phục vụ nhu cầu"xuất siêu"mà:D
Trả lờiXóaKhi nào có iem bía chắc nàng QL làm biếng blog nữa hen.
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaLâu rùi hok có vik ẻn dài, chạy maratong tí chưa giề đã kêu mệt roài, hứ!
Trả lờiXóaHok có, chắc lúc đó lại tái nghiện còn nặng hơn í ạ, hi hi
uhm dạo này miềng không còn phong độ như xưa mà,thông củm hết sức là thông củm cho em nó đi.
Trả lờiXóaHok sao, hok sao, yên tâm quán triệt tinh thần "Phong độ nhứt thời, đẳng cấp là mãi mãi" mừ :D
Trả lờiXóaNghe kể mà muốn có chồng luôn nà. Bởi vậy chỉ lo chăm chàng chứ đâu còn lo chăm bờ lóc bờ liếc gì nữa.
Trả lờiXóaĐúng là có trăng quên đèn mà, có chàng là quên bạn blog .
Trả lờiXóaThía mí bẩu nàng cũng mau mau chống lầy đi, hihi
happy quá đêeeee
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaE hèm, zăm bữa nửa tháng í mừ nàng :-)
Nhiều thứ mới vậy là hay rồi. :)
Trả lờiXóaLấy chồng rồi nên ko còn nhiều thời gian xuất ẻn hả em? Hihi
Cuối tuần vui nha em!
Có chồng, sướng hung mà em cứ làm bộ.
Trả lờiXóaHà hà.
Thẩu nào
Trả lờiXóaỐi ối, đọc đời vui tươi thế mà hắn cứ hix hix vào câu , hahahaha.
Trả lờiXóaChị có giai bên cạnh cũng chả có thời gian mà lên bờ lóc bờ liếc và viết được gì cả , chỉ tận hưởng thui.
Cơ mà công nhận cái ẻn này toàn là màu hồng không hà, cuộc sống êm ái quá. Tận hưởng hết mình em nhé. Mai mốt có em bé rồi, sẽ đẻ ra hàng trăm cái cơ mà nữa, không ai trả lời nổi đâu nhé.
Trả lờiXóatận hưởng hạnh phúc nhé em !
Trả lờiXóacha chả là cha chả. Hơ hơ hơ hơ hơ hơ
Trả lờiXóahaizza! phù phiếm quá đi! :D
Trả lờiXóathôi nàng cứ tận hưởng đi.
Lát nữa qua xem vuốt hôm nọ nhé!
Lấy chồng thích quá...thích quá. haha
Trả lờiXóamàu hồng, màu hồng ^^
Trả lờiXóaCái này gọi là có chồng vẫn chưa hết mê giai đây mà. Hehe
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaÔ, già vẫn mê í chứ sao có chiện hết mê được nhỉ!
Vậy là tốt rồi. Bởi ví, khi phụ nữ không còn mê giai thì lúc nào cũng trông như bà lão í! Hehe
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaRồi cũng đến lúc thành bà lão thui, lúc đó lại mê ông lão, lo giề đâu!
Thế cũng tốt thôi, chứ thành bà lão mà mê phi công trẻ thì hơi bị mệt đó! Hehe
Trả lờiXóaCái gì cũng có cái hay của nó, nhìn 2 mặt thì sẽ thấy được ngay mà!
Trả lờiXóaĐúng vậy, nhưng phi công trẻ thì chỉ dành cho quý bà lắm tiền nhiều của xài mới bền thôi. Hehe
Trả lờiXóaChả có gì là cố định cả, kể cả định kiến xã hội :D
Trả lờiXóaTất nhiên rồi, đã gọi là xã hội thì phải có đủ mọi thứ xấu tốt lẫn lộn để tạo nên. Hehe
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaTốt hay xấu cũng là do quan điểm cá nhân của con người mà thôi.
Có cái được coi là tốt ở thời điểm này thì thời điểm sau nó đã bị phủ nhận và ngược lại :D
Thông thường người ta chỉ đánh giá theo quan điểm của đại đa số trong cùng thời điểm thôi mà. hehe
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaHok tranh lựng nữa, đói rùi, măm măm thùi, na na na :D
Em cũng đi lấy chồng đây! :D
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaNào, ta cùng đi chống lầy :))
Thế thì còn jì mà phải ẩm ương nữa chứ! Hạnh phúc trong tầm tay rồi muh.... ;-))
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaHì, dạ, em đang cố gắng học tập anh chị ạ, hì :-)
Chài ai, nàng Vio ngày xưa bây giờ hạnh phúc tràn ngập ta ơi. Chẳng những chàng không cấm bờ lóc bờ liếc mà còn khuyến khích nữa. Chàng của nàng Vio như thế, hèn chi Vio yêu cũng phải. Viết có người đọc và chia sẻ đã là một hạnh phúc nho nhỏ. Viết có chàng đón đọc thì càng hạnh phúc gấp ngàn lần hơn!
Trả lờiXóaỪ, cứ úp đết tình hình thường xuyên, nàng Vio nhé.
mm ơi, ngày vui nhé. bờ lát đâu ròi ?
Trả lờiXóaThế này đúng là "vợ chồng son". Người ta nói, một ngày vc trò chuyện với nhau được 15 phút là lý tưởng rồi đấy. Đằng này chat chit chán lại còn 88 qua điện thoại, rồi đi ăn kem với nhau nữa, chồng đi chơi tennis lại còn nài vợ đi cùng nữa (vụ này là hiếm à nha, vì nhiều ông tranh thủ lúc đó trốn vợ để được tự do). Trên cả lý tưởng rồi. Chúc mừng em.
Trả lờiXóaCuộc sống thật nhẹ nhàng và đầy thi vị! Chúc mừng Bống nhé!
Trả lờiXóaCuối tuần sang em nghe tý nhạc cho đỡ nhớ!:))
Trả lờiXóa