đôi khi em băn khoăn không biết mình có đi con đường quá gai góc không khi mà em cũng chỉ nhỏ nhoi và cũng chỉ là nữ nhi thường tình mà thôi. Hơn nữa, em lại nhiều cảm xúc mà rất khó giải tỏa, lúc nào cũng có cảm giác những cảm xúc ấy chỉ trực trào dâng mà thôi ... Thế đấy, thật phiền!
Thật ra thì em cũng chả có gì gọi là hoài bão hay mơ ước to tát cả, thực lòng em cũng chỉ mong có một tổ ấm và mình tự chăm sóc cho nó. Cũng muốn có một công việc để mình được thỏa sức chứng tỏ năng lực của mình, nhưng cũng chỉ là một công việc thuần túy mà thôi, đừng quá áp lực.
Một ngã rẽ và đã đứng ra để gánh vác nó, để rồi đôi khi thấy mình cả nể cho nên hóa dở dang, bỏ thì thương mà vương thì tội ... Giờ em cũng chả muốn dứt nó ra nữa vì thấy nặng tình với nó rồi, giống như một mối tình đã gắn bó quá lâu và người ta ngại phải yêu một người mới í. Chậc, thế đấy!
Chiều nay, văn phòng mất điện, và bỗng dưng em lại tràn trề cảm xúc, thế đấy! Chậc!
Chỉ biết có một điều, em đang happy bên anh, bạn Cún thân mến ạ! Chút chít!
bạn nào vào đây được, đọc thì comt cho tớ vài nhời nhá, bạn Cún nhá! :D
Trả lờiXóaNhiều cảm xúc quá , 0 có chỗ giải tỏa là mịt đấy Bong ạ ! Cún lo lắm cơ !
Trả lờiXóaLo cái giề cơ?
Trả lờiXóa