Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010

Hà Nội bây giờ lạnh phải không em? ... Se lạnh, thèm ngửi và hít hà khoai nướng thơm lừng, nóng hôi hổi, nghĩ đến món thịt nướng thơm phưng phức thật quyến rũ và cái chăn lông ấm mùi oải hương, thèm thế chứ lị ...

20 nhận xét:


  1. Bạn SM này nghĩ vấn đề rieeng tư nhể, đây là cảm xúc mùa mừ :D

    Trả lờiXóa
  2. Lại "khoái ăn sang", còn cái chăn 37 độ để đâu? Hehe

    Trả lờiXóa
  3. ui ! món thịt...làm meo ngây ngất ! hichic

    Trả lờiXóa
  4. Nhưng thời tiết không thể thiếu vắng con người.

    Trả lờiXóa

  5. Bạn có đi ăn món lẩu nướng không, để tớ rủ Thủy Sen nữa, hihi :-)

    Trả lờiXóa
  6. Bạn làm tớ thêm một lần tiếc nuối rồi. Híc !

    Trả lờiXóa
  7. thế ấy không đang ở HN à?

    Trả lờiXóa

  8. Đang ở Xì Gòn, nhớ HN quá nên phải bổ ra đón rét tí, hihi :-)

    Trả lờiXóa
  9. Dzom gio thom mui oai huong, mang to ve lot o di :))

    Trả lờiXóa

  10. Hì hì, cầy thui 7 món nhấm rượu đi TT ui :)

    Trả lờiXóa
  11. Tớ không liên quan trong vụ này nhá nàng. Haha. Dạo này nàng TS đang phải ăn kiêng theo chỉ định của bác sỹ nhá nên cấm lôi kéo. Hahaha

    Trả lờiXóa
  12. Hà hà, từ mùi khoai nướng em nhảy tót qua mùi thịt nướng. Hay thiệt!

    Trả lờiXóa
  13. Mùa đông

    Hà Nội bây giờ lạnh phải không em?
    Mùa đông đến trong đêm trời trở gió
    Chẳng còn cơn mưa ướt đầy ngõ nhỏ
    Khi tiếng bước chân xao xác gọi đêm về

    Hà Nội mùa đông lại dài lê thê
    Làm anh nhớ một nơi nào gần gũi
    Một nơi thân quen với những điều ngắn ngủi
    Để nhận ra mọi thứ vụt qua nhanh

    Phố phường tấp nập cũng bỏ mặc anh
    Con phố lặng im chẳng còn hoa sữa
    Tất cả giờ đây còn lại là một nửa
    Một nửa đại dương bão tố đêm ngày…

    Chỉ còn lại anh và cơn gió heo may
    Với cái lạnh của một chiều lạc bước
    Với những gì mà anh không biết trước
    Và với em, nhưng là của ngày xưa

    Gió lạnh về, Hà Nội chẳng còn mưa
    Không thấy tóc em một chiều ướt át
    Hay những mảnh thư dại khờ rách nát
    Phố vẫn lên đèn, lạnh lẽo trở về đêm

    Đợi chờ sao em một phút nắng lên?
    Để trở về với dòng đời tấp nập
    Để trở về đắng cay trong sự thật
    Chẳng còn đêm, và cũng chẳng còn em…

    Tác giả: Trần Đức Tuân

    Trả lờiXóa
  14. Tha hồ mà choàng khăn đẹp tung tăng giữa phố nhé. Cô nhỏ chắc thích lắm đây.

    Trả lờiXóa