Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011

Tình yêu

Mình không nghĩ rằng tình yêu lại có giá trị to lớn và cần dâng hiến đến thế. Bỗng nhớ lại và thấy thực sự hối hận vì hồi sinh viên mình đã không tham gia chuyến ra Trường Sa mà chọn  đi làm dự án. Hôm nay thật sự thấy muốn khóc khi đi theo đoàn biểu tình. Thấy lòng trào dâng một niềm sung sướng khi thấy lực lượng CA chỉ đứng để dẹp đường cho đoàn biểu tình chứ không ngăn cản gì. Không biết, nói ra nghe thì sến, hơi ngượng nhưng thực sự thấy rất thiêng liêng.

ĐƯỜNG CHÂN TRỜI

(tác giả - PHẠM XUÂN NGUYÊN viết vào 5/2010 trong chuyến đi ra TRƯỜNG SA, và sáng nay , tất cả những ai có mặt đều thực sự cảm động khi nghe anh đọc lại bài thơ này!)


Tôi nói cùng anh về đường chân trời
Không phải giới hạn của mắt nhìn ra biển
Không phải nơi xa vời chân đi không thể đến
Không phải chốn bồng bềnh hư ảo chân mây

Đường chân trời của tôi là Song Tử Tây
Chỉ kề hai bên là Song Tử Đông cách biệt
Là nấm mồ nhỏ nhoi cho Nam Yết
Người lính trẻ quên mình cứu xuồng, đảo trôi
Là Colin, Gạc-ma sừng sững đường chân trời
Sáu mươi tư chiến sỹ hải quân quên mình vì nước
Máu các anh không nào tan được giữa lớp lớp trùng khơi song vỗ bời bời

Đường chân trời tôi đi từ những tiếng cười
Những ánh mắt của trẻ thơ trên đảo
Những hàng cây bão táp phong ba chịu nhiều gió bão
Vẫn xanh hết màu xanh cho đảo hoá quê nhà

Tôi vạch đường chân trời qua những dàn DK 
Người và sóng lắc lư trên biển
Những người lính lấy thân mình làm bến

Cho leo đậu niềm tin ở giữa đất liền
Cho in cả lòng mình nhớ vợ thương con

Đường chân trời chảy qua bao số phận
Người trên bờ mong trời êm biển lặng
Người giữa khơi cho yên ổn ở nhà

Tôi nói cùng anh từ quần đảo Trường Sa

Đường chân trời xa ngoài vùng biển cả
Đường chân trời gần trong vùng thương nhớ

Suốt đời ta mang nợ chân trời.

PS: Blog không post được ảnh, bực mình quá thể!

12 nhận xét:

  1. "Mình không nghĩ rằng tình yêu lại có giá trị to lớn và cần dâng hiến đến thế. Bỗng nhớ lại và thấy thực sự hối hận vì hồi sinh viên mình đã không tham gia chuyến ra Trường Sa mà chọn đi làm dự án. Hôm nay thật sự thấy muốn khóc khi đi theo đoàn biểu tình. Thấy lòng trào dâng một niềm sung sướng khi thấy lực lượng CA chỉ đứng để dẹp đường cho đoàn biểu tình chứ không ngăn cản gì. Không biết, nói ra nghe thì sến, hơi ngượng nhưng thực sự thấy rất thiêng liêng."




    khi mà trong lòng trào dâng hai tiếng tổ quốc , đó chính là đất , chắt chiu từng giọt mồ hôi ...nuôi ta lớn lên , đấy chính là nước để ta uống hàng ngày ...đấy là mẹ hiền thiêng liêng...dó gọi là sức mạnh bất tử của lòng yêu nước đấy !

    Trả lờiXóa
  2. Một ngày thật đáng nhớ phải không em ?

    Trả lờiXóa
  3. "Suốt đời ta mang nợ chân trời".

    Biết vậy, anh không hát bài hứa đưa nàng về nơi "chân trời tím" nữa cho khỏi mang nợ.;-)

    Trả lờiXóa
  4. tình yêu với tổ quốc là trên hết !

    Trả lờiXóa
  5. Đồng ý và mừng cho Vio được bật đèn xanh, khỏi băn khoăn xếp hạng.

    Trả lờiXóa
  6. không hề sến đâu, thực sự thiêng liêng đấy, chúc em đã cảm nhận được điều này...

    Trả lờiXóa
  7. Sáng vô mà k còm được, đành đi về.

    có người ủng hộ kìa, thích nhé.

    Trả lờiXóa
  8. Hãy giữ những bức ảnh quý để lưu lại những giây phút thiêng liêng vai kề vai vì tình yêu Tổ Quốc. Vậy là có em Vio trong dòng người biểu tình. Big hug!

    Trả lờiXóa
  9. Thưởng cho nàng 1 ngày nắng đó muh. :D

    Trả lờiXóa