Hành tây chứ không phải hành ta nhá các bạn nhá, tại hành tây có nhiều lớp, hành ta cũng có nhiều lớp nhưng không rõ như hành tây. Nói về tình yêu dứt khoát phải sử dụng những hình ảnh, những so sánh rõ ràng nhất có thể, vì ai chả biết tình yêu mơ hồ, lãng đãng và khó nắm bắt. (elusive and evasive)
Mình chả mấy khi nói về tình yêu mặc dù mình yêu không phải là ít. Mình cũng chả mấy khi khoái nói về tình yêu vì nhân loại nói lảm nhảm mãi rồi, mình mà nói đâm ra cũng lại thành lảm nhảm. Mà đúng là mình đang lảm nhảm thế cho nên mình quyết định mở rộng thêm phạm trù lảm nhảm của mình.
Lớp áo đầu tiên của củ hành bao giờ cũng thô, xấu và mỏng. Lớp áo thứ hai, thứ ba thì mọng nước hơn (juicy) sạch hơn nhưng vẫn chưa đẹp bằng những lớp sâu hơn bên trong. Hành càng bóc đi lớp vỏ ngoài thì lõi hành càng trắng, càng trong và juicy… càng chân, càng đẹp dĩ nhiên rồi. Rõ ràng là màu trắng ngọc ngà nhé, thậm chí mình còn thấy lõi hành tỏa sáng nữa cơ nếu các bạn đừng nghĩ đến món hành tây xào thịt bò hay lầm bầm chửi “mẹ bố cái bọn bán phở cứ cho hành tây vào là sao” như ai đó :p
Tình yêu cũng thế, tình yêu mà tầm thường hóa như kiểu đem nhau đi ăn phở có hành tây xong về hôn nhau chút chít (French kisses hẳn hoi cho nó máu) mà vẫn cố tự kỷ ám thị là “làm gì có vấn đề gì” thì tình yêu đúng là chỉ đáng giá bằng bát phở có hành. Mình chẳng tự lừa mình thế được, mình thà bóc từng lớp, từng lớp vỏ xấu xí mỏng tèo bên ngoài để đến được lớp lõi trắng muốt, trong suốt bên trong… quá trình thật ngọt ngào và cay xè mắt ;(
Thế nhưng mà khó khăn hơn là phải biết đâu là vỏ mà bỏ đi. Vỏ chả phải ở lời nói hoa mỹ. Vỏ chả phải ở hình thức bên ngoài. Vỏ càng không phải là những thứ thiên hạ cứ hay gán ghép hoặc áp đặt nó không xứng với tình yêu như tiền bạc, địa vị hay sự nghiệp. Vỏ cũng không phải chỉ là sự lừa dối hay ảo tưởng hay sự tạm hài lòng với những thứ mình có sau một loạt các thất bại cay đắng quá khứ. Vỏ như một thứ vô hình mà những người đang yêu chân thành, yêu thực sự lúc nào cũng muốn lột ra, lột ra, lột hết ra… mà chẳng biết mình có đang thái quá không, có đang dramatic quá không và bao giờ thì mới tới được lớp lõi trong suốt đẹp đẽ kia.
Thế nhỉ, thế chia sẻ với các bạn triết lý củ hành tây của mình nhé:
Nếu bạn yêu ai thực sự, đừng sợ phải lột đi những lớp vỏ bên ngoài mặc dù có khi chính vì cái bên ngoài làm cho người nào đó đến với bạn. Hướng tâm, hướng vào trong, vào những thứ trong veo và tinh khiết nhất dù biết rằng bạn sẽ tốn bao nhiêu nước mắt và có những khi bạn nản lòng đến cỡ nào.
Và những người kiên trì thì luôn luôn có quà nhỉ? Ít nhất là một bát phở Hà Nội authentic dứt khoát không có hành tây.
Viết vào một sáng thứ ba dậy cực sớm ăn phở một mình không hành tây.
HH Thu Thủy
PS: mình hem bít ăn hành tây và cực sợ bóc hành vì mắt mũi cay xè, đọc xong bài ni chắc phải tập bóc hành quá, hí hí
ko thik bài này lắm nhưng thik hoa hậu Thu Thuỷ :D
Trả lờiXóathế có thik hành tây hok? :-)
Trả lờiXóako nốt, em thấy nó nhạt nhẽo, e thik hành ta hơn
Trả lờiXóagiờ cứ gặp em nào phải bắt lột lớp đầu ra héng :))
Trả lờiXóatùy em chứ ;)
Trả lờiXóachị cũng thik hành ta hơn, đem phi với mỡ thơm lừng, bõ công cay mắt
Trả lờiXóahanh tay hanh ta deu cay mat khi lot :D
Trả lờiXóathe co nen lot hok nhi? :D
Trả lờiXóaLột được tối đa 2 lớp là ngon lành rồi. Hehe
Trả lờiXóaquyết định vậy đi: yêu là lột :D
Trả lờiXóaSo sánh như vầy thì... tình iu cay lém.
Trả lờiXóaCứ theo mô típ này, anh phải phọt vài ẻn về TY giống hành ta, giống tỏi, giổng củ khoai...
Trả lờiXóa:D
Vậy tập bóc hành hả em ? Mà chị nói thật , vì cái gì chứ ví với hành nghe nó rất chi là ...khó nói đó :))
Trả lờiXóachị cực ghét hành tây, vừa hăng, vừa nhạt vừa làm chảy nước mắt khi gọt
Trả lờiXóacơ mà chàng nhà chị thik ăn nên chị vẫn cứ phải bóc
:))
heheheeee
Trả lờiXóa