Thứ Tư, 15 tháng 12, 2010

... tù túng

Chậc, đã nói mà, mình cứ yên ổn được 3 ngày là lại không chịu được sự yên ổn đó, là lại tìm cách rũ tung nó lên, khuấy nó rối như một mớ tơ vò rồi ngồi thút thít, rồi cuống quýt đi tìm cái đầu gỡ rối. Vừa gỡ xong, lại rối tung lên, rồi lại thút thít, rồi lại cuống quýt ... Đúng là tính, chả thể sửa được. Chán!

Cả năm nay chả gặp bác tây nào cả, gặp thì cũng chỉ gặp bác Jerry già 60 tuổi, khó tính như ri, keo kiệt như xi, thật đúng người ta bảo dân Anh bủn xỉn, quả không sai, chậc (xin lỗi nếu động chạm gì đó đến ai nhớ, hic). Tù túng kinh khủng, từ hồi 2003 đến giờ năm nào cũng phải chè chén, túm tụm, rùi cười hả hê ... với vài bác tây, mà tây đây toàn trẻ trung, đẹp zai, năng động, tính tình thoáng, dễ gần, đúng chất Bắc Âu, kiểu Thụy Điển hay Hà Lan í. Zời ạ, nói đến là lại nhớ điên đảo các tình iu đó, hic. Thế mà năm vừa rồi cứ ru rú ru rú như con rùa trong xó, biết thế ta đi Kennia, đi Căm thì có phải về giờ lại hăm hở yêu đời thiết tha vì được tiếp thêm tí tây vào người không. Chậc! Tù túng quá, muốn xé cái gì đó, muốn đạp cái gì đó mà chả có gì để xé để đạp. Hic!

Năm vừa rồi chả làm được cái việc gì cho ra hồn cả, chán hẳn, cứ chỉ chạy loanh quanh gỡ rối cho người khác, an ủi, lo lắng, lễ nghĩa cho đủ phận, chậc, vèo, hết năm, chậc, điên mất! Mình đúng là kẻ ích kỷ, làm cái gì cho người khác chút là đã gào lên vì thấy tù túng. Đúng là ích kỷ.
Dạo này cái tính tin người của mình nó bị down một cách thậm tệ. Sau một vài cú ngã sấp dập mặt thì mình chả còn dễ tin người như rứa, hư hư, kệ thoai, dòng đời đưa đẩy roài thì mình cũng trở thành kẻ đa nghi, hư hự.

Hôm trước chàng 78 hỏi thăm mình, cuộc sống gia đình thía nào, hic. Mình vô ý, cứ nghĩ là vẫn có thể hồn nhiên như chưa có gì, hic, than thở đủ kiểu, hic, thía nà chàng lại buông câu, "đã bảo rồi, cứ từ từ, thư thư, ai bảo vội thế?". Hic, chả hỉu noái thía nà í giề, hic. Ôi dào, chàng lại ngày càng trẻ đẹp và quan trọng là nhìu xiền, hic, chậc, đúng nà chả có diên phựn, hic, 6 năm roài cũng đi tong cờ long nhong, chậc. Thỉnh thoảng cũng thấy tiếc, hí hí. Tù túng quá đâm ra phải liếc ngang liếc dọc. Chậc!

Tâm hồn mình dạo này cằn cỗi, khô khan. Da dẻ thì nứt nẻ, khô hanh, tính tình thì cáu gắt, đành hanh. Chậc, lúc nào được đi đổi gió đây?!

8 nhận xét:

  1. Đã tổng kết năm rồi ư!Chậc đúng là mau thật thôi về mua vôi đi cho tròn phận.

    Trả lờiXóa
  2. Quỳnh Loan nên mời "chàng 78" kia đi ra nước ngoài 01 tháng.
    Hết tù túng liền.

    Trả lờiXóa
  3. Mê lấy chồng làm gì giờ than tù túng. Hehe

    Trả lờiXóa
  4. chồng đọc thấy khen bạn 78 sẽ buồn đấy

    Trả lờiXóa
  5. Đạo sĩ đi đâu mà để cô bé ngồi nghĩ linh tinh thế này nhỉ?

    Trả lờiXóa
  6. Thiếu gì thứ để xé, để đạp; xé quần áo, xé chăn, đạp con Lam ấy !

    Trả lờiXóa
  7. Kiiii, khộ, xuống đây nhậu dê đê

    Trả lờiXóa